Nghề báo từ lâu được xem là công việc đầy dấn thân và mạo hiểm. Doros từng nói: “Người làm nghề đó có thể là thiên thần hoặc ác quỷ”. Câu nói ấy gợi mở nhiều suy ngẫm và cũng lý giải vì sao báo chí trở thành nguồn cảm hứng bất tận cho điện ảnh. Trong số đó, Nothing But the Truth (Không gì ngoài sự thật) của đạo diễn Rod Lurie là một tác phẩm nổi bật, đưa khán giả đi sâu vào câu chuyện của một nữ phóng viên trên hành trình bảo vệ nguyên tắc cao nhất của nghề báo: sự thật.

Bộ phim xoay quanh Rachel Armstrong – phóng viên chính trị của tờ Capitol Sun-Times. Sau khi phanh phui một vụ việc chấn động, Rachel đối diện áp lực từ chính quyền và nguy cơ đánh mất tất cả nếu không tiết lộ nguồn tin. Thay vì thoả hiệp, cô lựa chọn im lặng, chấp nhận tù tội, sự đổ vỡ hôn nhân và xa cách con trai nhỏ. Từng ánh mắt, cử chỉ của Rachel, được Kate Beckinsale thể hiện đầy tinh tế, cho thấy sự giằng xé nội tâm nhưng cũng là khí chất mạnh mẽ của một nhà báo chính trực.
Điểm đáng chú ý, Nothing But the Truth không dựa vào kỹ xảo hoành tráng mà chinh phục khán giả bằng kịch tính, những tình tiết bất ngờ và yếu tố nhân văn. Sự xuất hiện của các nhân vật phụ – từ vị luật sư lão luyện cho đến cậu con trai Timmy – tạo thêm chiều sâu cho câu chuyện, phản chiếu cái giá đắt Rachel phải trả khi bảo vệ nguyên tắc nghề nghiệp. Những thước phim giàu cảm xúc, như cảnh vỗ tay của tù nhân khi Rachel xuất hiện trên truyền hình, khiến khán giả lặng người trước sức mạnh của niềm tin vào sự thật.
Nothing But the Truth không chỉ thành công ở phương diện nghệ thuật điện ảnh mà còn để lại dấu ấn trong cách khắc họa nghề báo. Bộ phim cho thấy báo chí là nghề nghiệp vừa vinh quang vừa khắc nghiệt, nơi mỗi lựa chọn có thể đổi bằng tự do hay cả cuộc đời. Thông điệp đạo đức báo chí được truyền tải rõ ràng: bảo vệ nguồn tin là bảo vệ lẽ công bằng, bảo vệ uy tín và lương tri của nghề báo.
Hơn cả một tác phẩm điện ảnh, Nothing But the Truth là hồi chuông cảnh tỉnh và cũng là lời tri ân dành cho những người làm báo chân chính – những người chấp nhận trả giá để sự thật được cất lên. Với cách kể chuyện đa chiều, bộ phim khẳng định một chân lý giản dị nhưng bất biến: chỉ có sự thật mới tồn tại mãi mãi cùng thời gian.
NGUYỄN THỊ DIỆU HÀ